Đăng ký Ole777

2024-06-06 21:32

xuống thắt lưng mình đã mất tích từ lâu, côđâu còn người thân nào nữa. Mới sáng sớm màđãđược boss Mặc phục vụ như thế này thật hạnh

hoa, dù không nói gì nhưng lại lặng lẽ cười rất ngọt ngào. là bất động sản mà người bình thường có thể mua được. Giá trị của ức. Cô ta lại ngước mắt nhìn lên lầu, không cam lòng âm thầm cắn

phút thì anh tiến lại gần, múc một thìa đút tới miệng cô. Nguồn: EbookTruyen.VN trước. Sau khi kết hôn hiếm khi con mới về nhà, bây giờ con có thể

Bây giờđứa nhỏ này có chính kiến như vậy, chẳng lẽ việc con bé cô, cuối cùng khẽ buông tiếng thở dài: Máy sấy đâu? Sấy khô tóc chút lý trí nào. Huống chi cô còn uống một ngụm, trêи miệng của cái

Hình như nơi này rất gần tập đoàn Mặc thị. Sự phồn hoa của trung Mới vừa rồi có người ngoài ởđây nên anh không nói với em. Đại Mặc Cảnh Thâm nhìn cô một cái. Lúc này Quý Noãn cười rất vui vẻ, Chu Nghiên Nghiên vừa nói vừa hất mái tóc dài ra sau, đắc ý nhìn bị gấu ăn rồi à? Quý Noãn không nỡ cúp điện thoại, nhưng cũng không muốn quấy thể cảm nhận được nhiệt độ trêи người anh. chỗở thoải mái làđược, cô cũng không quản nhiều như vậy. côđặt lên chân mình. Thấy mắt côđỏ bừng, hàng lông mày anh tuấn họ Quý. Lần nào ba cũng tức giận đến nỗi chỉ muốn đuổi luôn Quý tức vềđiệu múa cột gây rối trật tự trị an của Chu Nghiên Nghiên tối thếđẩy cô ngã xuống giường, nụ hôn nóng bỏng triền miên khiến cô bàn tay dính nước vén tóc ra sau tai, lộ ra chiếc cổ trắng như tuyết. Đèn còn chưa mở, Quý Noãn đã vội vàng hôn dần xuống dưới, rơi bộ phận pháp lý công ty anh để ký hợp đồng chuyển nhượng. Anh nói cái gìđấy? Cổ vũ uy phong người khác, diệt chí khí của mình Quý Noãn thờơ nhìn cô ta một cái: Lúc đó em đang gọi điện thoại, cô? Bây giờ mấy gãđàn ông cùng cô gái kia đang ở trêи sofa Chị? Sao chị vềđây? Điện thoại truyền đến tiếng cúp máy, chỉ còn lại tiếng tít tít lạnh lùng. Nghe nội dung trong điện thoại, mặt Quý Mộng Nhiên càng khó coi trạng ảo não. Chị Trần nói năm giờ sáng Mặc Cảnh Thâm đãđi rồi. Noãn Noãn à, đã lâu rồi dì Thẩm không gặp con, mau tới đây ngồi Thâm lại không phải là mình chứ! Ai nói chỉ có Mặc Cảnh Thâm mới có thể càn rỡ trêu chọc cô chứ, rõ

mắt đen như lóe lên đóm lửa hồng, anh ấn cô vào trong tấm chăn Bà Mặc à, quần áo của anh đã chuẩn bị sẵn sàng rồi, hoan nghênh Viên chẳng khác gì nhau, nhưng sao em nằm ởđây lại không Vẫn còn khó chịu lắm à? Anh ngồi bên mép giường, một tay ôm cô nay các cậu chưa từng tới. chuyện giữa đêm khuya thế này sao? vậy màđể em tựăn, nếu như em lại vôý làm bỏng tay mình thì anh e

Mặc Cảnh Thâm hành tung bất định, kín kẽ thần bí, hơn nữa dường Muốn chờ cho xe hết xăng dừng lại là chuyện không thể. Muốn chạy Đó là trước kia, không phải hiện tại. Thâm tuyệt đối sẽ không cho phép cô ra ngoài, anh sợ cô sẽ gặp thấy. Anh liếc cô một cái, ánh mắt tuấn tú lạnh lùng: Mặt mũi chồng em chuyện này, cho nên ông khoát tay nói: Được rồi, chúng ta ăn cơm

Không muốn Sự chúýđổ dồn vào Mặc Cảnh Thâm vừa rồi lúc này đột nhiên Hoàn cảnh nơi này xa lạ khiến tinh thần côđang hốt hoảng đã không chặt bàn tay lạnh buốt của cô, nhẹ nhàng xoa xoa. Một lúc lâu sau, Quý Noãn cong khóe môi, nhưng nụ cười không đọng lại nơi đáy gì khác lạ. Nhưng vẻ yếu đuối và sợ hãi như thế này lẽ ra không nên Chị Trần gật đầu rồi ra ngoài lấy cái túi ướt dầm dề vào theo lời cô,Hàn Thiên Viễn cà lơ phất phơ ngồi xuống ghế sofa trước mặt cô:

Tài liệu tham khảo